Thiều Quang Diễm, Chương 26, Dương danh kinh thành, phong quận vương Tống Trì có thể tại Bình Tây hầu thủ hạ kiên trì bốn mươi hiệp, đã có thể so với một phương thủ thành đại tướng. Thương dài chín thước có thừa, do thép tinh cùng kim thạch hỗn đúc mà thành Qua câu thơ: Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi, gợi lên thời gian Tiết Thanh minh trong mùa xuân. Tác giả cảm thấy nuối tiếc, ngỡ ngàng trước sự chảy trôi nhanh chóng của thời gian. + "Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi" vừa gợi thời gian đã chín chục ngày xuân mà nay đã ngoài sáu mươi ngày (tức là đã qua tháng giêng, tháng hai và đã bước sang tháng ba); vừa gợi không gian ngày xuân với ánh sáng đẹp, trong lành (thiều quang). → Thời gian của mùa xuân thấm thoắt trôi mau, đã bước sang tháng ba cuối mùa xuân. Chiến tranh đi qua đã gần bốn chục năm! Gần bốn chục năm chị đi tìm chồng rừng sâu, núi thẳm! Hạnh phúc chẳng tày gang, biệt ly dài đằng đẵng! Trưa biên giới trời chang chang nắng cỏ cháy khô trên tên tuổi tươi xanh! Những đứa con tìm cha, bốn chục năm, tóc trên đầu điểm bạc! Cha nơi đâu? Nơi đâu?! Những nấm mồ có tuổi, có tên Tường chết bệnh ngày 3 Tháng Chín, 2014 trong bệnh viện ở Sài Gòn. Nhà báo Huy Đức báo ngay tin này cho tôi, và nói sẽ đến viếng Tường lần chót trước khi thi thể được đưa về với đất ở Hải Lăng. Huy Đức cho biết, ngoài vài người cháu và bạn bè văn nghệ, không có ruột thịt nào bên Tường lúc Tường ra Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Câu hỏi Qua câu thơ “Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi” gợi lên thời điểm nào của mùa xuân? Qua đó tác giả muốn thể hiện cảm xúc gì? Qua câu thơ “Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi” gợi lên thời điểm nào của mùa xuân? Qua đó tác giả muốn thể hiện cảm xúc gì? Xem chi tiết Trong đoạn trích “Cảnh ngày xuân” , câu thơ “Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi” gợi lên thời điểm nào của mùa xuân? Qua đó tác giả muốn thể hiện cảm xúc gì? Xem chi tiết Cho đoạn thơ sauNgày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông hoaĐoạn thơ trên sử dụng kết hợp những phương thức biểu đạt nào, em hãy nêu tác dụng của cách kết hợp đó. Xem chi tiết Nguyễn Du đã có những câu thơ khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp như sau“Ngày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông hoa.”Trích Truyện KiềuCâu 1 Từ “Thiều quang” trong đoạn trích trên có nghĩa là gì?Câu 2 Em hãy chỉ ra phép đảo ngữ được Nguyễn Du sử dụng trong đoạn thơ trên. Cách sử dụng nghệ thuật đảo ngữ trong đoạn thơ đã góp phần khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên mùa xuân như thế nào?Câu 3 Trong chương...Đọc tiếp Xem chi tiết Câu văn sau có trong bài thơ nào"thìu quang chín chục đã ngoài sáu mươi" Xem chi tiết Cho đoạn thơ sauNgày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông hoaa. Đoạn thơ trên sử dụng kết hợp những phương thức biểu đạt nào, em hãy nêu tác dụng của cách kết hợp đó. Xem chi tiết Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi Ngày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông hoa. c. Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật trong đoạn thơ và phân tích giá trị của các biện pháp nghệ thuật ấy? Xem chi tiết Phần I. Trắc nghiệmHai câu thơ “Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ/ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” được trích từ tác phẩm nào? Ai là tác giả? A. Sang thu – Hữu Thỉnh B. Nói với con – Y Phương C. Viếng lăng Bác – Viễn Phương D. Con cò – Chế Lan ViênĐọc tiếp Xem chi tiết Sáu câu cuối gợi lên cảnh chị em Thúy Kiều du xuân trở về.– Cảnh vật, không khí mùa xuân trong sáu câu thơ cuối có gì khác với bốn câu thơ đầu? Vì sao?– Những từ ngữ tà tà, thanh thanh, nao nao chỉ có tác dụng miêu tả sắc thái cảnh vật hay còn bộc lộ tâm trạng con người? Vì sao?– Cảm nhận của em về khung cảnh thiên nhiên và tâm trạng con người trong sáu câu thơ cuốiĐọc tiếp Xem chi tiết Câu hỏi 3Em hãy chọn từ ngữ trong ngoặc đơn điền những chỗ trống để hồn thiện nhậnxét sau đây buổi sớm, nắng trưa, mùa xn, rộn rã, lúc chiều tàHai đoạn thơ trên* Giống nhau cùng tả cảnh thiên nhiên ………..………….* Khác nhau+ Bốn câu đầu cảnh được mở ra vào ...............................xn khi vào hội, khơng gian khống đạt, ánh sáng đẹp.+ Bốn câu thơ sau cảnh được miêu tả vào ................qua tâm trạng của con người khi tan hội, tất cả đang nhạtdần, lặng dần -> Cảnh thấm đẫm tâm phải trả lờiĐúng rồi! chúc mừngCâuBạnlời đúng là câu hỏi nàyĐúng trả lời của bạn CâuBạnlời đúng lời câu hỏi nàyrồi! chúc mừng em! nhấnem! trả phải trả lànhấnCâu bất lờikhơng trả lời câu hỏi khi có thể tiếp tụcCâu trả kỳ khơng trả lời câu hỏi này có thể tiếp tụccủalàm tiếp trước nàybạnBạn để làm tiếp trước khiBạn đểbất kỳSai rồi!Sai rồi! tồnhồn tồnhồnBạn trả lời một cách chính xác!Bạn trả lời một cách chính xác!Trả lờiLàm lại Tà tà bóng ngả về tây,Chò em thơ thẩn dan tay ra dần theo ngọn tiểu khê,Ngày xn con én đưa thoi,Thiều quang chín chục đã ngồi sáu mươi. Lần xem phong cảnh có bề thanh nao dòng nước uốn quanh,Cỏ non xanh tận chân trời,Dòp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc lê trắng điểm một vài bơng ÁNHai đoạn thơ trên* Giống nhau cùng tả cảnh thiên nhiên mùa xn* Khác nhau+ Bốn câu đầu cảnh được mở ra vào buổi sớm khi vào hội, khơng giankhống đạt, ánh sáng đẹp.+ Sáu câu thơ cuối cảnh được miêu tả vào lúc chiều tà qua tâm trạng củacon người khi tan hội, tất cả đang nhạt dần, lặng dần -> Cảnh thấm đẫm tâmtrạng con người. Văn bản CẢNH NGÀY XN Trích Truyện Kiều- Nguyễn DuTiết 28 Đọc – hiểu văn bảnI. Đọc- tiếp xúc văn bảnII. Đọc- hiểu văn bảnNgày xn con én đưa thoi,1. Khung cảnh ngày xn2. Khung cảnh lễ hội trong tiết thanh minh. Thiều quang chín chục đã ngồi sáu non xanh tận chân trời,3. Cảnh chị em Thúy Kiều du xn trở vềCành lê trắng điểm một vài bơng Từ láy miêu tả -> gợi cảnh chiều xnnhẹ nhàng, vắng Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình -> gợi tâmTà tà bóng ngả về tâytrạng con người bâng khng, xao em thơ thẩn dan tay ra vềBước dần theo ngọn tiểu khêLần xem phong cảnh có bề thah thanhNao nao dòng nước uốn quanhDịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang Văn bản CẢNH NGÀY XN Trích Truyện Kiều- Nguyễn DuTiết 28 Đọc – hiểu văn bảnI. Đọc- tiếp xúc văn bảnII. Đọc- hiểu văn bản1. Khung cảnh ngày xn- Thủ pháp nhân hóa, ẩn dụ gợi tả thời gian mùa xnđang trơi qua Lựa chọn từ ngữ giàu chất tạo hình gợi hình ảnh thiênnhiên đầy sức sống.=> Vẻ đẹp của mùa xn mới mẻ, tinh khơi, khống đạt,nhẹ nhàng, thanh Khung cảnh lễ hội trong tiết thanh Biện pháp ẩn dụ, so sánh, hốn dụ; sử dụng các từcùng loại DT, ĐT, TT=> Khơng khí lễ hội nhộn nhịp, tấp nập, đơng vui, náonhiệt...3. Cảnh chị em Thúy Kiều du xn trở về- Từ láy miêu tả, NT tả cảnh ngụ tình=> Cảnh chiều xn nhẹ nhàng, thanh dịu; tâm trạngcon người bâng khng, xao xuyến. Văn bản CẢNHNGÀY XNTrích Truyện Kiều – Nguyễn Du 28 Đọc – hiểu văn bảnĐọc- tiếp xúc văn bảnII. Đọc- hiểu văn bản1. Khung cảnh ngày xn2. Khung cảnh lễ hội trong tiết thanhminh3. Cảnh chị em Thúy Kiều du xn trở vềIII. Tổng kết1. Nghệ thuật Sử dụng từ ngữ chọn lọc, tinh tế,bút pháp miêu tả giàu chất tạo Nội dung Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, lễhội mùa xn rộn ràng, náo hãy khái qtgiá trị nghệ thuậtvà nội dung, ýnghĩa của văn bản DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢONguồn tư liệu Adobe Presenter Microsoft windows. Adobe Audition Adobe After Effects CS5.. Proshow Gold QuizYour Score {score}Max Score {max-score}Number of Quiz {total-attempts}AttemptsQuestion Feedback/Review Information WillQuestion Feedback/Review Information WillAppear HereAppear HereContinueReview Quiz Cảm nhận 4 câu thơ đầu Cảnh ngày xuân để thấy được khung cảnh mùa xuân tuyệt diệu, tinh khiết, trẻ trung làm say lòng người qua ngòi bút miêu tả của Nguyễn bài Trình bày cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong 4 câu thơ đầu của bài Cảnh ngày xuântrích Truyện Kiều của Nguyễn Du.***Bài văn đạt điểm cao cảm nhận về bức tranh thiên nhiên trong 4 câu đầu Cảnh ngày xuânTruyện Kiều là tác phẩm kinh điển của nền văn học Việt Nam. Hơn hai trăm năm nay, Truyện Kiều đã được lưu truyền rộng rãi và có sức chinh phục lớn đối với mọi tầng lớp đọc giả. Với Truyện Kiều, bên cạnh nghệ thuật tả người, nghệ thuật miêu tả thiên nhiên cũng đạt đỉnh cao chói lọi, xưa nay hiếm có. Bốn câu thơ đầu đoạn trích “Cảnh ngày xuân” thể hiện rõ nét bút pháp tả cảnh bậc thầy của thiên tài Nguyễn Du“Ngày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCảnh lê trắng điểm một vài bông hoa”.Chỉ bằng một vài nét chấm phá, bức tranh cảnh ngày xuân mở ra mênh mông, cao rộng vô cùng. Bầu trời rộng lớn với những cánh chim én mừng xuân chao liệng rộn ràng như con thoi dệt trên nền trời. Không gian khoáng đạt, trong trẻo, tinh khôi, giàu sức sống. Bức hoạ mùa xuân xanh tươi với màu sắc cỏ non trải rộng làm nền, hoa lê trắng điểm xuyến. Từ “điểm” làm cho cảnh vật trở nên sinh động, có hồn, gợi sự hài hoà tuyệt diệu cho bức tranh thiên nhiên và vẻ đẹp riêng của mùa xuân thanh khiết, mới thủ pháp tượng trưng, nhà thơ khéo léo gợi ra bước đi của thời gian. Đất trời đang độ đầu tháng ba. Đó cũng là thời điểm của tiết Thanh minh. Không gian và thời gian gợi ra trong lòng người đọc sắc xuân nồng thắm, hội xuân tươi vui và tình xuân ấm đến, Nguyễn Du hướng điểm nhìn xuống mặt đất, mở ra một chiều rộng đến vô cùng. Cỏ non trải thảm xanh trên khắp mặt đất tiếp nối đến chân trời xa thẳm. Điểm xuyết trên nền xanh bất tận ấy là màu trắng tinh khôi của một vài đóa hoa lê vươn nở. Biện pháp đảo ngữ “Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”, khiến ta như trông thấy những đóa hoa lê như đang cựa mình, dồn sức bung nở những cánh hoa cuối cùng, dâng vẻ đẹp cho mùa xuân vĩnh thơ cổ, hoa lê cũng đã từng một lần đẹp như thế“Phương thảo liên thiên bíchLê chi sổ điểm hoa”.Cỏ thơm tiếp nối trời xanhHoa lê một vài đóa nởNguyễn Du mượn hình ảnh trong thơ cổ tạo ra tính cổ kính, uyên bác cho tác phẩm. Nhưng ông cũng đã có những bước sáng tạo đáng kể khi tô đậm màu thảm cỏ. Thủ pháp đảo ngữ khiến cho hình ảnh hoa lê trắng thêm sinh động, lung linh. Hồn hoa như lãng đãng khắp bầu trời xuân thực, bức tranh mùa xuân được vẽ bằng thơ đậm chất hội họa. Đó là một mùa xuân tràn đầy màu sắc, ánh sáng, hương thơm và tình xuân đậm đà hồn quê đất số bài văn hay cảm nhận về 4 câu thơ đầu bài Cảnh ngày xuânBài số 1Truyện Kiều của tác giả Nguyễn Du tác phẩm rất nổi tiếng trong nền văn học nước nhà. Trong Truyện Kiều, đoạn trích Cảnh ngày xuân là phần mở đầu với bối cảnh du xuân của chị em Thúy Kiều trong khung cảnh thiên nhiên đầy màu sắc và thơ câu thơ đầu tiên đã vừa tả không gian và nhắc về thời gian đã trôi quaNgày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiNgày xuân đến những cánh én chao liệng trên bầu trời, cánh én đưa thoi xuất hiện như muốn nói rằng mùa xuân đang ở quãng thời gian tươi đẹp và rực rỡ nhất, mùa xuân trôi đi quá nhanh “Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi” như muốn nói đã qua sáu mươi ngày tức là thời gian đang ở tháng ba. Chỉ với hai câu thơ đã tác giả đã miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên và không gian hai câu thơ cuối tác giả đã miêu tả rõ hơn về vẻ đẹp thiên nhiên đầy màu sắc với hai gam màu chủ đạo đó là xanh và non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông hoaMàu xanh từ cỏ non trải dài đến tận chân trời, dài như vô tận, điểm xuyết trên nền cỏ xanh là những bông hoa lê màu trắng. Từ câu thơ cổ của Trung Quốc miêu tả vài bông hoa lê đang nở hoa nhưng qua tài năng của Nguyễn Du đã trở nên sinh động, không gian thiên nhiên lúc này đã mở rộng, đẹp và thanh khiết hơn rất nhiều. Chỉ vài bông hoa lê điểm trên nền cỏ xanh nhưng đủ khiến cho không gian sinh động có hồn. Biện pháp đảo ngữ “Cành lê trắng điểm một vài bông hoa” càng làm cho màu trắng thực sự nổi bật hơn giữa nền cỏ xanh, thiên nhiên rộng lớn mênh mông hơn rất nhiều. Với 4 câu thơ đầu tác giả đã giúp người đọc hình dung được bức tranh thiên nhiên tràn ngập sức sống với vẻ đẹp trong trẻo, thanh khiết của cảnh vật đất trời khi mùa Du tái hiện bức tranh thiên nhiên vào đầu xuân tràn ngập sức sống và giàu chất thơ. Đây là hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp nhất trong phần mở đầu của bài thơ Truyện Kiều. Ngoài ra, chúng ta còn phải kể đến bút pháp tả cảnh ngụ tình điêu luyện cùng với một loạt các từ ngữ giàu sắc thái biểu cảm được sử dụng trong Cảnh ngày xuân tươi số 2Trong văn học trung đại viết về xuân có không ít câu thơ hay và đặc sắc như bài thơ Mai của Nguyễn TrãiXuân đến nào hoa chẳng tốt tươi,Ưa mày vì tiết sạch hơn đông ắt đã từng làm khách,Há những Bô tiên kết bạn có lẽ chưa có bài thơ nào bức tranh thiên nhiên mùa xuân lại được miêu tả đẹp đẽ, tinh khiết, trong lành như trong thơ Nguyễn Du. Chỉ với bốn câu thơ đầu trong trích đoạn “Cảnh ngày xuân” đại thi hào đã mở ra trước mắt bạn đọc một không gian thiên nhiên đẹp đẽ, tuyệt xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCâu thơ mở ra bằng hình ảnh những con én rộn ràng bay giữa bầu trời, tạo nên một không gian bao la, rộng lớn. Hình ảnh mùa xuân được làm rõ nét hơn ở câu thơ thứ hai thiều quang – ánh sáng mùa xuân rực rỡ đẹp đẽ nhất. Cách tính thời gian của Nguyễn Du cũng thật đặc biệt, mùa xuân đã “chín chục đã ngoài sáu mươi” ấy là khi mùa xuân đã bước sang tháng thứ ba, ánh nắng trở nên rực rỡ ấm áp hơn. Bởi vậy làm cho không gian tràn ngập ánh sáng. Câu thơ không chỉ miêu tả khung cảnh mà đằng sau đó còn thể hiện xúc cảm của con người. Hình ảnh “con én đưa thoi” vừa gợi ra không gian bao la, rộng lớn vừa gợi lên sự chảy trôi của thời gian. Mùa xuân ấm áp rực rỡ trôi qua quá nhanh khiến con người không khỏi bâng khuâng tiếc nuối. Cảm quan thời gian của ông thật mới mẻ, hiện đại, không giống như các nhà thơ trung đại khác “Xuân khứ bách hoa lạc/ Xuân đáo bách hoa khai”, mà tựa như cảm nhận của thi sĩ Xuân Diệu “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua/ Xuân còn non nghĩa là xuân đã già”. Đó là nét độc đáo mới mẻ trong sáng tác của ông, tuy có khác về hình thức biểu hiện nhưng đều cho thấy sự luyến tiếc thời gian mùa xuân – tuổi trẻ, trân trọng, nâng niu từng phút giây hoàn chỉnh bức tranh mùa xuân, Nguyễn Du dùng nét bút chấm phá phác họa lên bức tranh tuyệt đẹp, hài hòa về màu sắcCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông nền cho bức tranh mùa xuân là thảm cỏ tươi non, mơn mởn trải dài tít tắp đến tận chân trời. Từ đó làm cho không gian bầu trời mà không gian mặt đất cũng trở nên bao la, khoáng đạt hơn. Trên nền màu xanh non, ngập đầy sức sống ấy hiện lên một vài bông hoa lê mỏng manh, thanh khiết. Ở đây màu sắc bức tranh có sự hài hòa tuyệt đối, màu xanh non của cỏ kết hợp với màu trắng tinh khôi của hoa lê càng làm nổi bật hơn sức sống, sự thanh tao của những cánh hoa lê. Hơn nữa, Nguyễn Du còn tỏ ra đặc biệt tinh nhạy khi dùng động từ “điểm” khiến cho khung cảnh có thần, có hồn chứ không hề tĩnh tại. Kết hợp với đảo ngữ “trắng điểm” một lần nữa nhấn mạnh, tô đậm vào sắc trắng của hoa câu thơ của Nguyễn Du ta bất giác nhớ về câu thơ cổ của Trung QuốcPhương thảo liên thiên bíchLê chi sổ điểm cơ sở những tiếp thu về màu sắc, về không gian rộng lớn của bức tranh, Nguyễn Du đã có những sáng tạo độc đáo, khiến cho bức tranh của mình mang vẻ đẹp, mang sức sống riêng. Bức tranh trong thơ cổ nhấn mạnh hương thơm và tập trung vào gam màu xanh non của cỏ, sắc trắng của hoa chỉ là yếu tố phụ, điểm xuyến vào bức tranh ấy. Còn trong bức tranh thu của Nguyễn Du yếu tố ông đặc biệt nhấn mạnh là màu xanh non mỡ màng, tràn đầy sức sống của thiên nhiên. Sắc trắng của bông hoa lê là yếu tố làm nổi bật vẻ đẹp bức tranh. Có sự hài hòa, quyện hòa tuyệt đối giữa hai sắc màu này. Đặc biệt bức tranh của Nguyễn Du không tĩnh tại mà rất sống động, có hồn. Ông đã sử dụng đảo ngữ “trắng điểm” làm cho bức tranh hiện ra vừa mang nét thanh mảnh, mềm mại, lại vừa sống động. Chính nhờ điểm này đã khiến cho bức tranh xuân của ông thành tuyệt tác trong nghệ thuật tả bằng vài nét bút chấm phá, gợi tả, Nguyễn Du đã vẽ một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp. Từ đó người đọc cảm nhận được ngòi bút tài hoa, giàu chất tạo hình của thi nhân, cùng với tâm hồn con người tươi vui, phấn chấn, nhạy cảm trước cái số 3Mùa xuân từ lâu đã trở thành đối tượng thẩm mĩ, khơi nguồn cảm hứng cho biết bao nhiêu văn nhân, tài tử chấp bút để sáng tác nên những thi phẩm tuyệt vời viết về mùa xuân. Trong văn học trung đại Việt Nam, ta có thể kể đến một số tác phẩm như "Cáo tật thị chúng" của thiền sư Mãn Giác, "Cuối xuân tức sự" của Nguyễn Trãi, "Chơi xuân kẻo hết" của Nguyễn Công Trứ... Và cũng góp một tiếng thơ hay về một mùa khởi đầu của một năm ấy chúng ta không thể không nhắc tới Nguyễn Du trong đoạn trích "Cảnh ngày xuân". Chỉ bằng bốn câu thơ ngắn gọn, 28 chữ cái, nhà thơ đã phác họa thành công một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi thắm, giàu sức xuânNgày xuân con én đưa thoiThiều quang chín chục đã ngoài sáu mươiCỏ non xanh tận chân trờiCành lê trắng điểm một vài bông câu thơ đầu vừa có sức gợi về thời gian, lại vừa có sức gợi về không gian. Ngày xuân thấm thoắt trôi qua thật nhanh như thoi đưa. Cả mùa xuân có chín mươi ngày thì nay đã qua tháng giêng, tháng hai và bước sang tháng thứ ba. Ánh sáng của ngày xuân nhè nhẹ, trong veo, lan tỏa, trải dài khắp muôn nơi. Trên nền trời cao là những đàn chim én mùa xuân đang chao nghiêng bay lượn, dưới mặt đất là một thềm cỏ xanh non bất tận trải dài ra tít tắp. Động từ “tận” làm cho không gian mùa xuân như đang giãn nở, ngày càng mở rộng ra biên độ và bao trùm cả không gian xuân là một màu xanh biếc của cỏ lá. Trên nền cỏ xanh tươi ấy là những bông hoa lê điểm vài sắc trắng gợi lên sự tinh khôi, mới mẻ. Biện pháp đảo ngữ có tác dụng tô đậm thêm và làm nổi bật hơn sức trắng của hoa lê trên nền cỏ mùa hai câu thơ cuối, nhà thơ đã vận dụng khéo léo, tài tình từ hai câu thơ cổ bên Trung Quốc để viết nên những vần thơ của mìnhPhương thảo liên thiên bíchLê chi sổ điểm Du đã dùng "cỏ non" thay cho "cỏ thơm" phương thảo để tô đậm về sắc màu của cỏ. Màu "cỏ non" là màu xanh nhạt, gợi nên sự tơ non, phát triển, giàu sự sống của cảnh vật thiên nhiên. Dưới ánh sáng dịu nhẹ của mùa xuân, cỏ cây như đâm trồi, nảy lộc, mang một màu xanh non bất tận. Trên cái phông nền bức tranh ấy, điểm xuyết màu trắng của những bông hoa lê. Và cái màu sắc trắng ấy sau này cũng đã xuất hiện trong thơ của Tố Hữu trong bài thơ "Theo chân Bác""Ôi sáng xuân nay xuân 41Trắng rừng biên giới nở hoa mơ..."Hay trong bài thơ "Việt Bắc", Tố Hữu cũng đã từng viết"Ngày xuân mơ nở trắng rừng..."Tuy nhiên, nếu như trong thơ Tố Hữu, sắc trắng của hoa mơ là một gam màu chủ đạo, bao trùm lên cảnh sắc thiên nhiên mùa xuân thì trong câu thơ của Nguyễn Du, màu sắc trắng của hoa lê chỉ "điểm" vài nét vào nền xanh của cỏ cây. Chính chữ "trắng" và nghệ thuật đảo là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Du. Chữ "điểm" gợi cảnh động chứ không tĩnh, như có bàn tay của người họa sĩ – thi sĩ hay bàn tay tài hoa của tạo hóa đang vẽ nên thơ, nên họa. Tất cả đều tươi mát, lặng lẽ, thanh tao, căng tràn sức lại, chỉ bằng bốn câu thơ ngắn gọn, cô đúc nhưng dưới ngòi bút và cách miêu tả thần tình, Nguyễn Du đã tạo nên một bức tranh xuân tinh khôi, trong trẻo, thanh khiết và giàu sức sống, mang đậm hơi thở của hồn xuân đất Việt. Đoạn thơ rất tiêu biểu cho bút pháp tả cảnh độc đáo của nhà một số bài văn mẫu nêu cảm nhận về 4 câu thơ đầu đoạn trích Cảnh ngày xuân trên đây, hi vọng các bạn đã có những ý tưởng lời văn hay triển khai cho nội dung bài cảm nhận của mình. Tham khảo thêm các bài văn hay khác tại mục tài liệu Văn mẫu lớp 9 do Đọc Tài Liệu sưu tầm, tổng hợp để tự rèn luyện kỹ năng làm văn. Chúc các bạn học tốt ! Đoạn thơ trên trích trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, từ câu 39 đến 54. Chú thích Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi "Thiều quang" chỉ ánh sáng tươi đẹp, chỉ tiết mùa xuân. Mùa xuân có 90 ngày Domain Liên kết Bài viết liên quan Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi Cảnh ngày xuân - baihocmonvan Cảnh ngày xuân. Ngày xuân con én đưa thoi. Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi. Cỏ non xanh tận chân trời. Cành lê trắng điểm một vài bông hoa. Thanh minh trong tiết tháng ba. Lễ là tảo mộ hội là Xem thêm Chi Tiết

thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi